TIẾNG CHÚA GỌI GIỮA ĐỜI THƯỜNG

THỨ NĂM TUẦN 22 TN – Thánh Tê-rê-sa Can-cút-ta, nữ tu Lc 5,1-11

 TIẾNG CHÚA GỌI GIỮA ĐỜI THƯỜNG

Thế là họ đưa thuyền vào bờ, rồi bỏ hết mọi sự mà đi theo Đức Giê-su. (Lc 5,11)

Suy niệm: “Họ đưa thuyền vào bờ”: “Họ” ở đây là các ông Si-mon Phê-rô, và các bạn là Gia-cô-bê, Gio-an, có lẽ cả An-rê nữa, đang ‘an cư lạc nghiệp’ với cuộc sống đời thường của những người đánh cá nơi biển hồ Ghen-nê-xa-rét, bỗng dưng “họ bỏ hết mọi sự” để đi theo một người tên Giê-su, “con bác thợ người Na-da-rét”. Nguồn ơn của sự việc ấy chính là mẻ cá lạ lùng mà các ông vừa chứng kiến. Đức Giê-su mượn thuyền của Phê-rô để giảng dạy. Rồi Ngài lại sai các ông chèo thuyền ra khơi để thả lưới dù rằng các ông “đã vất vả suốt đêm mà không bắt được gì”. Nhưng khi “vâng lời Thầy, các ông thả lưới” thì kết quả thật kinh ngạc: hai chiếc thuyền chất đầy cá đến gần chìm. Chúa Giêsu muốn cho các môn đệ thấy được quyền năng giải thoát của Ngài khi thực hiện mẻ cá lạ lùng trước mặt các ông. Chiếc lưới được thả vào lòng biển khơi để vớt cá lên, đó là hình ảnh của công cuộc cứu thoát mà Ngài đang thực hiện. Ngài đến là để lôi kéo con người khỏi vực sâu của tội lỗi và sự dữ. Chính trong ý nghĩa ấy, Chúa Giêsu dùng kiểu nói “đánh lưới người” mà Ngài sẽ trao phó cho các môn đệ và Giáo Hội mà Ngài sẽ thiết lập; trở thành ngư phủ đánh lưới người có nghĩa là tham dự vào công trình cứu rỗi của Chúa Giêsu.

Chúa đã gọi các ông từ cuộc sống đời thường, tỏ quyền năng của Ngài qua công việc chài lưới thường ngày của họ. Cuối cùng Chúa kêu gọi họ theo Ngài để làm công việc tương tự: không còn là ‘đánh bắt cá’, mà là “thu phục người ta” nghĩa là “giới thiệu Chúa cho họ, dẫn họ về với Chúa,” người ta trở về để họ “thuộc về Chúa”, để họ “sống cho Thiên Chúa” (Rm 14,8).

Ngày hôm nay, tiếng mời gọi “hãy theo Thầy” thật cao trọng và đáng mong ước. Song tiếng gọi này không nói với chúng ta qua các ‘thị kiến’ lạ thường, hoặc cho một thiểu số đặc biệt nào đó. Nhưng ngay trong cuộc sống đời thường, Chúa vẫn luôn mời gọi chúng ta trở thành những ‘ngư phủ’ của Chúa, những kẻ “thu phục người ta” bằng chính công việc, môi trường cuộc sống hằng ngày của mình. Trong mọi việc thường ngày, hãy làm với ý muốn đưa người khác đến với Chúa. Đối với con hôm nay, việc Chúa mời gọi có vẻ vô lý là sống hy sinh giữa thế giới đang lao mình vào hưởng thụ sung sướng, hoặc chấp nhận bị thiệt thòi giữa một xã hội mà ai cũng lo thu quén cho chính mình. Việc có vô lý là tự chủ khước từ những đam mê tiền bạc danh vọng, thú vui đua đòi, nhàn rỗi, để dùng thời giờ mà phục vụ lợi ích gia đình, cộng đoàn và xã hội. Việc có vẻ vô lý là đi đến với bạn bè, anh chị em để thăm viếng, nối lại tình thân ái yêu thương. Lạy Chúa, khi thực hiện những công việc ấy, con cảm thấy e ngại và do dự. Nhưng con muốn cương quyết như thánh Phêrô: “Vì vâng lời Thầy, con xin thả lưới”.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, con xác tín rằng tất cả mọi nỗ lực, cố gắng của con đều trở thành vô ích nếu không có ơn Chúa phù trợ. Chúa đã trở thành điểm tựa vững chắc cho đời sống con. Xin cho con trở thành ngư phủ đắc lực của Chúa giữa biển đời mênh mông này. Amen.