Hoạt động Cộng Đoàn Bác Ái Phú Dòng
Một nơi chốn bình an…
Tôi vừa giúp các nữ tu dòng Đaminh Tam Hiệp tuần tĩnh tâm tại Tu hội Bác Ái Phú Dòng (Phú Cường, Định Quán – Đồng Nai). Một tuần lễ sống ở đây đã cho tôi rất nhiều cảm nghiệm và niềm vui trong bầu khí tĩnh lặng, nghiêm trang và thánh thiện của đời sống thánh hiến.
Từ Dầu Giây, theo quốc lộ 20 đi 16 km đến Trung tâm hành hương Đức Mẹ Núi Cúi, thêm 1km rồi rẽ phải vào 300m là đến Tu hội Bác Ái Phú Dòng. Khuôn viên nơi này vốn là quả đồi nên nhà thờ (cung hiến năm 2012) nằm ở vị trí trung tâm trên cao, tầng trên làm nhà nguyện cử hành các bí tích, tầng dưới là hội trường sinh hoạt. Phía trước ngôi thánh đường là hai cây si già rợp bóng mát. Khu vực cộng đoàn tách biệt gồm nguyện đường nhỏ và những nhà ở, nhà sinh hoạt của cha linh phụ Antôn Trần Văn Bài và các tu sĩ nam nữ. Bên trái có khu vườn tĩnh lặng rợp bóng cây, nhiều lối đi và ghế đá để ngồi chiêm niệm. Phía sau và bên phải là dãy nhà tĩnh tâm dành riêng cho các linh mục, tu sĩ và các hội đoàn từ khắp nơi đến cấm phòng. Ngôi nhà khánh thành năm 2011, bao gồm hai dãy tương đối khang trang, rộng và thoáng mát. Có 53 phòng (phòng đôi, có thể đáp ứng được hơn 100 người cùng lúc), riêng 2 phòng sát bên phòng thánh dành cho các linh mục hướng dẫn tĩnh tâm.
Hơn 2 mẫu đất làm công viên tĩnh dưỡng toàn cây cao tỏa bóng và những thảm cỏ xanh mướt giữa vườn cây ăn trái. Lối đi chính giữa nhà thờ và nhà tĩnh tâm rực rỡ hoa lá đủ màu. Từ cổng vào, có đài Đức Mẹ dẫn đến các lối đi nhỏ rẽ vào các căn chòi tĩnh lặng.
Ngoài các giờ phụng vụ thờ phượng, các tu sĩ còn có giờ nghe giảng, suy ngẫm xét mình, lần chuỗi Mân Côi, đọc sách thiêng liêng. Có thể nói, toàn thời gian một ngày sống, tu sĩ dành cho việc cầu nguyện và thờ phượng Chúa. Sự tĩnh lặng làm cho nhiều người ý thức về cuộc chiến trường kỳ giữa sự thiện và sự dữ để nhạy cảm với mọi nỗi khốn khổ mà nhân loại đang phải gánh chịu. Những giờ kinh nguyện, các tu sĩ hát với cung điệu du dương trầm bổng, hòa trong tiếng đàn piano thanh thoát như đôi cánh nâng tâm hồn lên tới Chúa.
Những ngày sống nơi đây, tôi cũng nhận thấy có sự hài hòa giữa con người với thiên nhiên, giữa con người với Thiên Chúa. Môi trường sống thể chất và tâm linh thật trong lành. Từ cha linh phụ đến các tu sĩ nam nữ đều tận tụy phục vụ tĩnh tâm. Các ngài sống đặc sủng là một gia đình Thiên Chúa theo kiểu mẫu các Kitô hữu đầu tiên