THỨ HAI TUẦN 22 TN – Lc 4,16-30
BỤT NHÀ KHÔNG THIÊNG
Người bắt đầu nói với họ: “Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh quý vị vừa nghe.” Mọi người đều tán thành và thán phục những lời hay ý đẹp thốt ra từ miệng Người. (Lc 4,21-22)
Suy niệm: Tin Mừng hôm nay là lời tiên báo về sự chống đối và bách hại mà Chúa Giêsu sẽ trải qua. Sau một thời gian rao giảng và làm nhiều phép lạ, danh tiếng Ngài được nhiều người biết đến. khi trở về quê hương, dân làng Na-da-rét “tán thành và thán phục” những lời Đức Giê-su giảng dạy. Nhưng đàng sau sự thán phục đó là thái độ hỗn độn của thành kiến pha lẫn ghen tức và vụ lợi. Dưới mắt họ, Đức Giê-su chỉ là một người bình thường, con bác thợ mộc Giu-se và bà Ma-ri-a những người cũng có cuộc sống bình dị như họ, thế mà sao giờ đây ‘ông ấy’ giảng hay như thế, và làm những phép lạ kỳ diệu như thế! Họ ‘khen’ Chúa như vậy chẳng qua là vì mong Ngài cũng sẽ làm cho họ những phép lạ như Ngài đã làm ở Ca-phác-na-um. Nhưng khi Đức Giê-su vạch trần ý đồ vụ lợi đó, lập tức họ đã ‘trở mặt’ thành phẫn nộ đến mức họ lôi Ngài lên núi để xô xuống vực.
Là thân thể nối dài của Chúa Kitô, Giáo Hội cũng đang tiếp tục sứ mệnh tiên tri của Ngài trong trần thế, do đó, Giáo Hội không thoát khỏi số phận bị chống đối và bách hại. Một Giáo Hội không bị chống đối và bách hại là một Giáo Hội thỏa hiệp, nghĩa là đánh mất vai trò tiên tri của mình.
Cũng vậy,nhờ phép Rửa, người Kitô hữu cũng được tham dự vào sứ mệnh tiên tri của Chúa Kitô: bằng lời nói, và nhất là chứng tá cuộc sống, chúng ta thực thi vai trò tiên tri của mình trong xã hội, gia đình, cộng đoàn, giáo xứ. Cũng như Chúa Giêsu, chúng ta được Thánh Thần xức dầu và sai vào trần thế. Ước gì chúng ta luôn kiên trì rao giảng Tin Mừng của Chúa dù gặp thời thuận tiện hay không thuận tiện, vì biết rằng mình đang sống ơn gọi tiên tri.
Cuộc sống chúng ta hôm nay cũng rất giống những người tại quê hương của Chúa Giêsu thời đó. Khi chúng ta có thành kiến với ai đó, chúng ta hay ‘nhốt’ họ trong bốn bức tường cứng nhắc là những quan điểm của chúng ta thay vì cảm nhận được con người và giá trị của họ. Dưới mắt mình, họ là như vậy, mãi mãi không thể thay đổi. Thế mà, cuộc sống luôn biến đổi, phát triển không ngừng, trong khi đó, con người là một ‘mầu nhiệm’ mà mình không thể thấu hiểu. Tất cả những điều đó đòi hỏi chúng ta phải phá đổ mọi bức tường thành kiến để nhận biết và thán phục những giá trị luôn luôn mới nơi cuộc sống của tôi và của người khác. Chúng ta xin Chúa cho mình biết khám phá một giá trị tốt nơi người khác, nhất là nơi người mà, tự nhiên, chúng ta không ưa thích.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, “trên thập giá, Chúa đã phá đổ mọi bức tường ngăn cách” (x. Ep 2,14-16), xin giúp con phá đổ bức tường thành kiến ở nơi con. Để con biết đón nhận anh chị em như họ là trong tình yêu huynh đệ. Như Chúa dạy chúng con yêu mến Thiên Chúa, yêu thương đồng loại như chính mình. Amen