THƯƠNG NHỚ THƯƠNG
THÁNG CÁC LINH HỒN
THƯƠNG NHỚ THƯƠNG
Hỡi những người thân yêu của tôi! hãy cố gắng cầu nguyện cho tôi! Vì cánh tay công thẳng Chúa đang đè nặng trên mình tôi! (TKTLN)
Chúa Là Đấng Công Bình và chính trực. Chậm bất bình và giàu lòng xót thương. Chính sự công bình của Chúa mà các linh hồn trong luyện tội đã thốt lên và đau xót vì những lỗi lầm khi còn ở trần gian đã mắc phải vì lý do nào đó chưa đền bù. “ Hỡi những người thân yêu của tôi, hãy cố gắng cầu nguyện cho tôi, vì cánh tay công thẳng Chúa đang đè nặng trên mình tôi”. Nỗi đau day dứt nhất của các linh hồn trong luyện tội phải chăng là niềm khát vọng thấy Chúa. Thấy Chúa là một hạnh phúc tròn đầy của một con người luôn tìm Chúa thế mà các linh hồn đã được Chúa gọi về gần đích mà chỉ vì yếu đuối phận người chểnh mảng làm thành bức chắn khiến các linh hồn chưa được no thỏa. Dù biết rằng vẫn được bao bọc bởi ân sủng vả ân nghĩa của Chúa, nhưng khát vộng được thấy Chúa vẫn đang đè nặng trên các ngài. Ngặt một điều là lúc này các linh hồn không thể tự lập công cho mình mà rất cần đến sự trợ giúp của chúng ta những người đang bước đi trên đường lữ hành.
Các đẳng linh hồn là những người đã qua đời trong ân sủng và ân nghĩa của Thiên Chúa, nhưng hiện nay còn bị giam giữ tạm thời trong luyện ngục vì những tội nhẹ và vì chưa đền hết hình phạt của những tội đã được tha. Họ phải chịu sự thanh luyện sau khi chết, hòng đạt được sự thánh thiện cần thiết để bước vào niềm vui thiên đàng. Họ chính là đối tượng để các tín hữu cầu nguyện cho, đặc biệt là đối tượng của các thánh lễ cầu cho họ (x. GLHTCG số 1030).
Giáo hội từ những thế kỷ đầu cũng đã cầu nguyện cho các tín hữu đã qua đời. Thánh Augustinô (354-430) đã nói: “Nếu chúng ta không lưu tâm gì đến người chết, thì chúng ta sẽ không có thói quen cầu nguyện cho họ”. Giáo Hội gọi luyện ngục là sự thanh luyện sau cùng của các người được chọn, hoàn toàn khác với hình phạt của những kẻ bị án phạt. Giáo Hội đã trình bày Giáo lý của đức tin về luyện ngục, nhất là tại các Công đồng Florentia và Trentô.
Tại sao các linh hồn cần cầu nguyện cho? Sở dĩ các linh hồn cần chúng ta cầu nguyện cho họ là vì các linh hồn mất khả năng tự lập công cho mình nhưng chỉ nhờ công đức của chúng ta cầu thay nguyện giúp cho các ngài. Vả lại, việc cầu nguyện cho các ngài cũng là bổn phận của mỗi người chúng ta – những người đang sống. Vì chúng ta cùng sống trong mầu nhiệm các thánh thông công. Chúng ta là các chi thể của nhau trong cùng một “thân thể duy nhất”, nên chúng ta không thể nào làm ngơ giả điếc khi có một chi thể bị đau đớn. Chính ở điểm này Mẹ Giáo Hội đã dành nguyên tháng 11 hàng năm để cầu nguyện cho các linh hồn. Mẹ Giáo Hội tạo mọi điều kiện để kêu gọi mọi người ra công cầu nguyện cho các linh hồn qua: thánh lễ, chầu Thánh Thể, lần chuỗi mân côi, hy sinh, làm việc bác ái để có ý chỉ cầu nguyện cho các linh hồn. Trong màu nhiệm các thánh cùng thông công khi chúng ta làm mọi việc với ý ngay lành để cầu nguyện cho các linh hồn thì ngay khi đó Chúa cũng ban cho chúng ta đấu mà chúng ta đong cho anh chị em.
Lâu nay, chúng ta thường quan niệm lễ cầu cho các tín hữu đã qua đời là lễ của người chết và chỉ dành cho người chết mà thôi. Thế nhưng, đó không chỉ là lễ của người chết, chỉ tưởng nhớ những người đã qua đời, mà còn là lễ của người sống, những người đang bước vào ánh sáng của Chúa. Vì khi chúng ta dâng những việc lành phúc đức cầu nguyện cho những người đã khuất cũng là dịp để mỗi người chúng ta. Tuyên xưng niềm tin của mình.
* Tuyên xưng niềm tin vào sự sống lại và sự sống đời: Nếu không tin vào sự sống mai sau thì chẳng ai cầu nguyện cho các linh hồn làm gì và cũng chẳng có lễ cầu hồn. Nếu không tin thì hoá ra mọi lời cầu nguyện và nghĩa cử ta làm cho người chết đều trở nên vô nghĩa.
* Tuyên xưng niềm tin vào mầu nhiệm các thánh thông công. Đức Kitô đã nối kết chúng ta bằng mầu nhiệm tình yêu của Ngài. Qua đó, chúng ta được trở thành những chi thể trong cùng một thân thể duy nhất, mà Chúa Kitô là Đầu. “Tất cả chúng ta là một trong Đức Kitô” (Gl 3,28b). Thập giá và sự Phục sinh của Chúa Kitô đã nối kết người còn sống và người đã chết một cách nhiệm mầu. Giáo Hội lữ hành nơi trần thế và Giáo Hội đang thanh luyện nơi luyện ngục, cũng như Giáo Hội vinh thắng trên thiên quốc có thể chuyển thông các công phúc cho nhau.
* Tuyên xưng niềm tin vào Thiên Chúa là Đấng giàu lòng thương xót: Có thể nói luyện ngục là nơi mà lòng thương xót của Thiên Chúa được thể hiện rõ nét nhất. Thiên Chúa đã ban cho con người đặc ân được cộng tác vào công nghiệp của Đức Kitô để cứu độ mình và cứu độ anh chị em mình, dẫu mình tội lỗi bất xứng. Ngoài việc tuyên xưng niềm tin chúng ta còn trực tiếp bày tỏ lòng mình với các linh hồn đã đi trước chúng ta. Với tấm lòng biết ơn và lòng thương nhớ người quá cố, nhất là đối với cha mẹ, anh chị em thân thương…;đồng thời, ao ước cho họ được yên nghỉ muôn đời trong nơi mát mẻ hạnh phúc, đó cũng là tâm lý thông thường của mỗi người.
Đừng chỉ chạy theo những danh lợi của đời này mà quên đi việc chăm lo cho sự sống của linh hồn mình thật đáng quý và đáng trân trọng biết bao. Như vậy khi dâng các việc lành phúc đức và cầu nguyện cho các linh hồn là cách thế để chúng ta tuyên xưng niềm tin vào sự sống lại và sự sống đời đời, vào mầu nhiệm các thánh cùng thông công và vào lòng từ bi thương xót của Thiên Chúa. Đồng thời, chúng ta cũng trực tiếp bày tỏ lòng biết ơn, lòng thảo hiếu và lòng bác ái đối với các ngài. Ngoài ra, còn giúp ta sống ý thức hơn về thân phận chóng qua của kiếp người để biết ra công tìm kiếm chân lý của Chúa. Qua đó, chúng ta có thể thấy được rằng lễ cầu cho các tín hữu đã qua đời không chỉ là lễ của người chết, chỉ tưởng nhớ người đã khuất, mà còn là lễ của người sống, những người đang trên đường bước vào ánh sáng vinh quang của Chúa. Khi chúng ta sống mầu nhiệm cùng thông công mở ra cho chúng ta một niềm hy vọng: Các linh hồn ở trong luyện ngục là ở trong tình trạng vui trong niềm hy vọng. Vui vì họ biết mình vẫn còn trong tình trạng ân sủng và ân nghĩa của Thiên Chúa, nhất là họ biết rằng họ sẽ được đảm bảo sự sống thiên đàng bên Chúa và các thánh của Người. Một niềm hy vọng rất thực tế và họ biết chắc là sẽ đạt được. Đây coi như là một giai đoạn chuẩn bị sau cùng để họ được vào cõi sống đời đời. Thử hỏi bạn rằng, khi bạn biết chắc chắn ngày mai bạn sẽ trúng số, tâm trạng của bạn sẽ như thế nào? Câu trả lời nằm trong tim của bạn. Có phải bạn sẽ rất vui không?!? Mà ở đây chắc chắn họ sẽ còn vui hơn trúng số nữa vì được hưởng cả một gia tài của sự sống bất diệt bên Đấng họ hằng khát khao và mong mỏi, mà điều cao quý nhất đó là chiếm hữu được chính Chúa – là Nguồn sống thật. Chính vì thế, dù có phải trải qua lửa luyện tội đau đớn họ vẫn không hề bi quan nhưng luôn tràn đầy niềm lạc quan và hy vọng.
Maria. H